Không được làm h:ại 4 con vật ‘linh’ này, báo ứng đến rất gần

Theo quan niệm Phật Giáo xưa, có những con vật có “linh khí”, vì thế tuyệt đối không nên làm hại.

Chồn

Trong nhiều phong tục nông thôn, người ta biết rằng không thể tùy ý đánh chồn. Tương tự như “tiên hồ ly”, con chồn còn được gọi là “tiên vàng”, đồng thời nó cũng là linh vật. Theo truyền thuyết, nếu vô cớ giết chồn thì gia đình sẽ gặp nhiều điều xui xẻo.

Dù sự việc trên là truyền thuyết dân gian hay phong tục tập quán địa phương thì dưới góc độ luật nhân quả trong Phật giáo, sát sinh là một trọng tội cực kỳ nghiêm trọng. Không riêng gì những con vật kể trên, Đức Phật cho biết tất cả chúng sinh đều là chúng sinh, tuy “tâm linh” khác nhau nhưng đều có tư tưởng và tình cảm. Nếu bạn làm tổn thương nó, nó sẽ tự nhiên trốn chạy, khi bị giết, nó sẽ vô cùng sợ hãi và đau đớn, tự nhiên sẽ sinh ra thù hận mãnh liệt, quả báo cuối cùng không thể bị người khác thay thế, nhất định sẽ quay về với chính bạn. Hãy cẩn thận!

Rùa mai mềm

Rùa mai mềm và rùa thường người dân rất khó phân biệt. Nhưng chúng đều là rùa. Rùa tượng trưng cho sự trường thọ và là con vật rất “tâm linh”. Vào thời cổ đại, mai rùa được sử dụng để bói toán, đầy bí ẩn. Từ xa xưa, rùa là biểu tượng của điềm lành và ngày nay rất nhiều người nuôi rùa trong nhà, điều này cho thấy có thể mang lại bình an và điềm lành cho gia đình, mang ý nghĩa tốt lành.

Rắn

Rắn cũng là một trong những linh vật, chúng rất hung dữ, con người thường chủ động làm tổn thương chúng vì sợ bị chúng tấn công, điều này hoàn toàn không thể chấp nhận được. Rắn rất hay báo thù, trong Phật giáo cũng có câu nói “Người ta vì hận thù lớn mà đọa vào thân rắn”, chính vì vậy chúng ta không nên săn bắt chúng, nếu không sẽ thường chuốc họa vào thân. Nhân quả này đặc biệt bi thảm.

Con cáo

Cáo thường được gọi là “tiên nữ hồ ly”, và chúng không phải là hiếm trong các tác phẩm về các vị thần và quái vật thời cổ đại. Dù là truyền thuyết nhưng không hẳn là bịa đặt. Cáo thường được biết đến với sự “tinh ranh”, điều này cho thấy sự phong phú trong suy nghĩ của chúng.

Tại sao con người rất tâm linh? Chẳng phải cũng do tư tưởng, tình cảm phong phú, sức sáng tạo mạnh mẽ mà nó dần dần phát triển thành tinh thần của vạn vật hay sao? Vì vậy, những động vật có hoạt động tư duy phong phú hơn thì tự nhiên có “tinh thần”, biết báo đáp ân nghĩa, khi bị tổn thương cũng tức giận, từ đó nảy sinh sự trả thù trong nội tâm, nhất định không được để bị tổn thương.

Thông tin trong bài chỉ mang tính tham khảo

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *